Brutus đến đúng lúc Heron đang ngồi trên đài cao ném hạt ngô cho bồ câu ăn.
Đám bồ câu bên dưới ục ục mổ lấy mổ để, chen chúc nhau như một cụm mây trắng. Trên đầu là mây, dưới đất cũng là "mây", hắn ngồi giữa, như trụ trời chống đỡ hai thế giới.
Hắn vô cùng kiên nhẫn, mỗi lần chỉ ném một nhúm nhỏ, thi thoảng lại nhấp một ngụm rượu, hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp.
Brutus được nô lệ dẫn đến.
Heron nghe thấy tiếng bước chân, nghiêng đầu, đôi mắt hoa đào cong cong, mỉm cười gọi gã lại đây ngồi cùng.
Brutus dừng một chút, sau khi cân nhắc liền trưng ra bộ mặt nghiêm túc, mím môi đi đến.
Heron ra hiệu cho Brutus ngồi xuống: "Sao thế, ngươi sợ độ cao à? "
Brutus không đáp cũng không ngồi, chỉ quét mắt qua đàn bồ câu bên dưới, khóe môi giật giật, khẽ chau mày, một giọt mồ hôi lăn xuống từ cánh mũi.
Heron cười đứng dậy: "Ta rất thích đám bồ câu kia, đáng yêu như vậy, có ai lại không thích chứ, ngươi nói có phải không?"
Sắc mặt Brutus trở nên trắng bệch, mí mắt cụp xuống, con ngươi đảo loạn xạ. Gã siết chặt nắm tay, gân xanh nổi lên rõ ràng.
"Hôm nay tôi đến đây... là muốn bàn chuyện làm ăn với ngài."
"Thì bây giờ bàn đây..." Heron hươ hươ chén rượu, "Ngươi thấy đống tơ lụa kia thế nào? Tốt chứ?"
Brutus buông nắm tay, sờ sờ mũi, bình tĩnh trở lại: "Vâng, chất lượng như thế hẳn là rất mắc ạ?"
"Ừm, ngươi thử đoán xem loại tơ lụa này ta nhập khẩu với giá bao nhiêu?" Heron ra vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-si-giac-dau-ta-suoi-am-dong-mau-lanh-cua-han/1887949/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.