Sau khi tiệc hôn lễ của Darling diễn ra được một thời gian, nhà Antony bỗng dưng bắt đền Brutus cái chén kim phấn gã làm vỡ. Họ nói cái chén đó được Hoàng Đế ban tặng cho gia tộc, đã nhận được sự phù hộ của thần linh nên đòi Brutus một khoản tiền rất lớn. Nếu Brutus không đền sẽ bị lôi ra tòa vì tội "Phá hoại tài sản hoàng gia."
Gã bất đắc dĩ nhượng lại phần tài sản lớn nhất của mình cho gia tộc Antony, rớt từ hàng kỵ sĩ xuống dân thường, tiền vô thì ít mà tiền ra thì nhiều, sau phải bán bớt nửa số nô lệ trong nhà, cũng không thể nằm ăn cơm theo kiểu quý tộc nữa.
Brutus vừa không có thế lực lớn chống lưng, vừa không có tiền, lại chẳng phải là quý tộc, cuộc đời gã coi như đi vào bế tắc, cả ngày buồn bực không yên, đành trút hết nỗi căm phẫn vào nô lệ lỡ tay làm rớt vò rượu kia, đánh nô lệ ấy thừa sống thiếu chết.
Heron đang ngồi trên đài cao cho bồ câu ăn, nghe được tin này cũng không quá cao hứng, chỉ nhợt nhạt nở nụ cười trong thoáng chốc.
Hai chân buông thõng khẽ lắc lư, hắn hướng về phương xa. Ánh mắt hắn chuyển từ bầu trời cao vời vợi đến đám bồ câu tranh nhau từng miếng mồi, rồi lại dời sang một khoảnh đất trống.
Đoản kiếm bơ vơ cắm nơi đó.
Hắn nhớ đến cảnh Lucas luyện kiếm.
Giác đấu sĩ trẻ tuổi khua trong tay vũ khí, chiêu nào chiêu nấy vừa đẹp đẽ vừa ngoan độc. Cơ thể cân đối mướt mồ hôi, toàn thân tỏa ra sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-si-giac-dau-ta-suoi-am-dong-mau-lanh-cua-han/1887962/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.