Ngày tang lễ của cựu gia chủ Antony diễn ra, bầu trời hanh khô đã lâu bất chợt đổ một cơn mưa tầm tã.
Chạng vạng, đất trời chìm trong sắc xanh lạnh lẽo, gió mang theo mưa quất tới tất vào người. Đường phố vắng ngắt, chỉ có vài người khoác áo choàng đội mũ rơm di chuyển vội vàng, còn những người khác thì đụt dưới mái hiên bằng đá cẩm thạch của nhà nào đó.
Heron khoác áo choàng ( ở đây là loại áo choàng đi mưa ) đen, cái mũ rộng lớn của áo che khuất trán hắn. Áo choàng thấm nước mưa, có chút ẩm ướt. Dù có mũ nhưng đôi lúc cũng có vài hạt mưa bay vào, tưới ướt hàng mi và tóc mái của hắn, khiến hắn trông có vẻ nhu hòa hơn ngày thường.
Đương nhiên chỉ là "có vẻ" mà thôi.
Lucas rất thích dáng vẻ này của Heron.
Giống như "yêu ai yêu cả đường đi", chỉ cần thứ gì có liên quan đến Heron, y đều thích.
Trong đình, Fanny ngồi xe lăn, người khoác áo choàng màu quất, tay cầm thêm một cái màu đen, thông qua bức tượng thạch cao mô phỏng Pliny được cơn mưa dội rửa bóng loáng ánh ra ánh sáng nhàn nhạt, lẳng lặng nhớ lại người chồng quá cố. Foley Tina bên cạnh giúp bà che dù.
Heron và Lucas đi ngang qua sân, tình cờ nhìn thấy cảnh này.
Màu quất trên người Fanny nổi bật giữa bầu trời nhuộm sắc xanh, như tia nắng ấm áp xuyên qua tầng mây dày nặng mùa đông.
Bà loạng choạng đứng dậy, tự mình khoác cái áo choàng trên tay cho bức tượng.
"Mẹ", Heron gọi, "Dầm mưa không tốt đâu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-si-giac-dau-ta-suoi-am-dong-mau-lanh-cua-han/1887970/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.