Edit: Đồng – Beta: Đậu
Đường về xóc nảy, lúc hai người đến nhà cũng đã là đêm khuya.
Khi tất cả đã chìm trong bóng tối, mệt mỏi của chặng đường dài và phức tạp trong lòng làm cậu dần ngủ mất.
Tài xế nhẹ nhàng mở cửa xe, Cố Thừa Minh hôn lên đôi mày vẫn nhăn của Lê Dự, ôm cậu trở về phòng.
Ngày ba mươi tháng giêng đó, Cố Thừa Minh kéo Lê Dự ăn mặc ấm áp đi đến nhà ông nội hắn.
Sau khi chào ông nội, hắn bắt đầu giúp cậu cởi từng lớp từng lớp.
Cậu cảm giác bây giờ mình giống bánh chưng vậy. Cố Thừa Minh giúp cậu tháo găng tay, khăn quàng cổ và mũ ra. Sau khi cởi thêm lớp áo khoác nữa mới được coi như là thoát xác xong.
Cố Đức Thắng nhìn hành động của hắn mà giật mình.
Cháu trai ông từ nhỏ đã không sợ trời, không sợ đất. Đừng nói là hầu hạ người ta, muốn nó nói một câu nhẹ nhàng còn phải coi tâm trạng nó hôm đó có tốt hay không, sao có thể có chuyện này a?
Ánh mắt Cố Đức Thắng chuyển đến người mà Cố Thừa Minh vừa giới thiệu. Đứa nhỏ này là người cháu ông mang từ thành phố C về? Ông nhớ trong hộ khẩu ghi nhóc này đã 12 tuổi nhưng ở ngoài lại nhìn như đứa nhỏ 10 tuổi vậy, vừa gầy vừa nhỏ con.
Cảm nhận được tầm mắt của ông nội Cố Thừa Minh, cậu cười ngại ngùng: "Cháu chúc ông năm mới vui vẻ."
"Cháu là Lê Dự phải không? Năm mới vui vẻ." Cố Đức Thắng cười híp mắt đáp lại. Cho dù ông không đồng ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-su-khac-sau-cua-anh-sung-em-ca-doi/416462/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.