Trong nháy mắt trái tim kia đột nhiên đập lỡ một nhịp, đột nhiên tới đến không kịp phòng ngừa, khiến người phản ứng không kịp.
Viên Sơ Nhụy không rõ đó là loại cảm giác như thế nào, lại tượng trưng cho hàm nghĩa ra sao. Cô rũ mắt nhìn bạn nhỏ trước mắt, nàng đang gắt gao mà ôm cánh tay của cô, nước mắt rào rào rơi xuống, bộ dáng kia đáng thương đến giống như là bị trời cao ủy khuất, đôi mắt lại gắt gao mà nhìn chằm chằm cô không chịu dời đi một phút một giây.
Giống như sợ cô sẽ chạy đi.
Ở trong lòng Viên Sơ Nhụy thở dài một hơi, cô không thể không thừa nhận một chuyện, bộ đang này của Đào Hựu Tình không ai có thể cự tuyệt. Cô cũng không nghĩ tới sẽ có một ngày mình thỏa hiệp bởi giá trị nhan sắc của vua tự luyến này, đại khái...... Đại khái là bởi vì nàng như vậy thoạt nhìn thật sự là quá đáng thương.
Cô cũng không có máu lạnh vô tình đến thấy một người bạn nhỏ sợ thành như vậy lại bỏ mặc.
Có lẽ cô đúng là bởi vì trong nháy mắt này nàng phá lệ xinh đẹp, cho nên tim mới có thể đập lỡ một nhịp.
Viên Sơ Nhụy nhẹ giọng nói: "Tôi không đi, tôi ở bên cạnh cô."
Đào Hựu Tình hít hít mũi, một giọt nước mắt trong suốt lại rớt xuống dưới, đôi mắt càng ngày càng hồng, bộ dáng càng ngày càng mảnh mai đến đáng thương: "Cô đừng bỏ tôi Viên Sơ Nhụy, tôi sợ hãi....."
Hiện tại nàng sốt ruột liền sẽ theo bản năng kêu cả tên lẫn họ cô,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-truy-ta-khong-ket-qua/1389822/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.