Tả Đào sống lớn đến vậy rồi, còn chưa từng có ai dùng từ làm nũng này để miêu tả cậu.
Khi còn đi học, có Đinh Lỗi đã từng vui đùa nói cậu lúc phát ngốc bộ dáng rất đáng yêu, cuối cùng đều bị cậu hung hăng sửa chữa một trận, chứ đừng nói đến cái từ làm nũng này.
Nhưng rất kỳ quái, đại khái là bởi vì Tống Thời Hàn nói ra, ngoại trừ có chút ngượng ngùng, cũng không có gì quá khó tiếp nhận.
Cậu rũ mí mắt xuống, sau đó lại mơ mơ màng màng trả lời "Không làm nũng", rồi đem tầm mắt hướng đi nơi khác, sau đó từ trong chua xót nếm được một chút ngọt ngào.
Tả Đào cảm thấy Tống Thời Hàn hẳn là có thể nghe được chút che dấu trong lời cậu nói.
Đã rõ ràng như vậy, không lý nào lại nhìn không ra.
Nhưng Tống Thời Hàn không nói rõ ràng, cậu cũng không dám nói thẳng toẹt, chỉ là sau khi hút một ngụm thuốc, mới bất an hỏi một câu: "Đội trưởng, bây giờ anh có...... Đối tượng chưa?"
Bốn phía an tĩnh tới cực hạn, rõ ràng còn cách một cái ban công, nhưng thanh âm ầm ĩ trong phòng khách lại càng thêm rõ ràng mà truyền tới.
Tả Đào lại cảm thấy mình hình như quá tham lam.
Cậu ban đầu là muốn tiếp tục đánh xong giải mùa hạ, sau lại tiếp tục muốn cùng mọi người tới giải đấu thế giới. Nhưng khi để tay lên ngực tự hỏi, khi lột bỏ tầng xúc động này, trước cả khi muốn đánh xong giải đấu mùa hạ, có lẽ có một câu càng muốn hơn "Được ở cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-vo-ngoan-ngoan/1452536/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.