Cuối tuần, tôi mua được một chiếc cán lăn bột nhập khẩu từ một cửa hàng giá rẻ. Tôi quyết định mang ra dùng thử, thế nên mới trộn một chậu bột, dự định sẽ nặn bánh chẻo. Tuy nhiên sau đó tôi bỗng nhận ra mình không biết làm. Tôi thêm vào chậu bột men, bơ, đường và sữa chua, quyết định sẽ chiên bánh, còn đắc ý nhắn tin Wechat cho Mr. Tô: Tối nay chúng ta ăn bánh chiên nhé!
Bột mỳ được phơi dưới nắng một buổi chièu. Chập tối, tôi mở nắp ra ngửi, bột đã lên men quá đà, có mùi chua chua. Thế là tôi học theo cách trên mạng, rắc lên một ít soda, rồi nhắn tin cho Mr. Tô: Loại bột mỳ này tuyệt thật, quả thực rất thích hợp làm bánh bao hấp...
Tôi bắt đầu hấp bánh bao. Nhưng tôi không biết vê tròn bột. Không sao cả, thế thì cắt thành hình vuông. Tôi không biết cần cho bao nhiêu nước vao nồi. Không sao cả, một chút là được.
Cứ như vậy bánh bao được cho vào nồi. Kết quả chưa đầy mười phút sau, tôi liền nghe thấy tiếng nồi cháy khô. Nhưng tôi lại không biết cho thêm nước kiểu gì, thế là thẳng thừng cược một ván, nghĩ bụng chắc dựa vào hơi nước trong nồi cũng có thể hấp chín được bánh bao.
Sau khi đứng bên cạnh nồi khoảng hai mươi phút, tôi thấp thỏm bất an mở nấp nồi ra. Ôi trời ơi, rõ ràng phải là một chiếc bánh bao trắng như tuyết. Sao lại vừa vàng vừa lại khó coi thế này?
Chẳng mấy chốc Mr. Tô đã về, bước vào nhà, anh chưa kịp cởi giày đã lao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoc-anh-yeu-moi-goi-la-yeu/379702/chuong-4-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.