Vậy nên, ông ta vội vàng gác lại việc đang làm, cười đi lên đón: "Công tử mời vào trong, nhìn thử có gì cần không."
Nam Cung Lăng Vân dừng bước, nhìn tới chưởng quỹ, nói: "Nghe nói, Bách Thảo Lâu là dược thương lớn nhất Trung Vân thành, dược sư chế ra dược vật đều gửi bán ở đây, không biết, trong lâu các ngươi có dược ngưng tụ nội tức?"
Nghe thấy, chưởng quỹ khẽ giật mình, nói: "Trong lâu chúng tôi ngược lại có Cố Nguyên Dịch, dược dịch này cực kỳ trân quý, nhưng mà, cái này cho người tu luyện củng cố tu vi, không biết công tử nói ngưng tụ nội tức nào, tình trạng thế nào?"
Nam Cung Lăng Vân hơi ngưng mày, nói: "Ta có vị bằng hữu, trong vòng một đêm thực lực tu vi cả người bị tẫn tán không còn cách nào tu luyện được, cho nên..."
Nhớ lúc mới nhận được tin, tâm tình hắn không khỏi có chút nặng nề.
Ninh nhi từ nhỏ đã thiên phú xuất chúng, bây giờ một thân tu vi bị tẫn tán, cũng không biết nàng có thể chịu đựng nổi đả kích này?
Từ khi hắn đi học viện tu luyện, đã bốn năm chưa thấy nàng, cũng không biết bây giờ nàng như thế nào?
"Tu vi tẫn tán?" Chưởng quỹ hơi ngạc nhiên, tiếp theo lắc đầu, thở dài nói: "Nếu như thế, Cố Nguyên Dịch cũng không có tác dụng với bằng hữu của công tử."
"Có thuốc khác tạo được tác dụng không?" Nam Cung Lăng Vân hỏi.
Chưởng quỹ lắc đầu, tiếc hận: "Nếu là tu vi bị tản còn có thể được, nhưng không ngưng tụ được nội tức, đoán chừng cả đời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoc-mon-tien-y/1446477/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.