Chương 42
“Ngươi cùng giáo chủ ở bên dưới làm cái gì?” Ly vô chướng dò hỏi.
“Tất nhiên là…… Song tu.” Vu Diêm Phù ái muội cười cười, “Ta đang cùng giáo chủ luyện đến cao hứng, ngươi không sớm không muộn lại đúng lúc nhảy vào, thật khiến người khác mất hứng.”
Bạch Đàm vừa từ phòng tối đi ra, nghe thấy y nói một câu như thế, thì hận không thể dùng một chưởng đánh chết y, lúc thấy Ly Vô Chướng cũng đang ở đây, đường nhìn vừa chạm vào tầm mắt hắn đã nhanh chóng dời đi. Trong lòng Bạch Đàm lộp bộp nhảy dựng—
Câu vừa nãy chắc không đúng lúc bị hắn nghe thấy chứ?
Nhưng lúc này, Ly Vô Chướng đang quay đầu nhìn quanh bốn phía: “Giáo chủ, khi nãy thuộc hạ mới gặp nhân trùng độc, có cùng chúng nó giao tranh, xem ra, Phục Lộc đang ở rất gần, chúng ta cần phải cẩn thật mới được.”
“A?” Bạch Đàm nghe hắn nói như thế thì kinh ngạc không thôi, nghe thấy giọng hắn hơi là lạ, nhưng từ mặt nạ thì không nhìn ra cái gì, nên đành bước tới trước chế trụ cổ tay hắn, phát hiện mạch tượng quả nhiên dị biến, “Ngươi đang bị thương?”
Ly vô chướng lắc đầu: “Không có gì đáng ngại” “Để bổn tọa xem.” Bạch Đàm ra lệnh, từ trên xuống dưới quan sát kĩ đối phương, cũng không thấy trên bộ đồ đen của hắn có bất cứ dấu tích nào, không nói một lời định kéo lớp áo ra.
Ly Vô Chướng bắt lấy cổ tay hắn, vẫn là giọng điệu ngã ngớn như thường, nhưng trong lòng bàn tay giờ đã nóng rực: ” Chỉ là vết thương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoc-nhan-doc/279285/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.