Mấy giải thưởng gì đó Lý Thiệu Quân cũng không có coi trọng, hắn bị nhiều người bủa vây thấy phiền muốn chết, nhìn xung quanh tìm thân ảnh Diệp Phồn, sau đó liền thấy được thân ảnh cậu lẫn trong đám người đang dần đi xa.
Lý Thiệu Quân vội len qua khỏi đám người, vất vả thoát được đám đông thì đã không còn thấy Diệp Phồn đâu, vội vàng chạy về phòng ký túc xá.
Trở về phòng một mình rửa mặt, Diệp Phồn leo lên tầng hai của chiếc giường, nằm đó, lấy tay che mặt, cảm thấy chính mình thật không xứng đáng với Lý Thiệu Quân.
Nói về phương diện học tập, nếu Lý Thiệu Quân nghiêm túc học hành, khẳng định có thể đạt thứ hạng cao, mặc dù cậu thành tích có tốt hơn một chút, nhưng bây giờ mới lên trung học, hiện tại bọn học còn nhỏ như vậy, nếu về sau lớn lên càng tiếp xúc với nhiều người, Lý Thiệu Quân còn có thể lựa chọn ở bên cậu sao?
Diệp Phồn trong lòng thực nặng nề.
Cậu cũng không biết chính mình sao lại băn khoăn nhiều như vậy, vốn dĩ việc bọn họ ở bên nhau đã là một con đường gian nan.
Lý Thiệu Quân trở về phòng, thấy ở chân giường có giày mà không thấy người đâu, hướng mặt lên xem, thấy người đang nằm ở bên trên, hắn cũng cởi giày, lập tức leo lên giường trên.
Hắn bỏ tay trên mặt Diệp Phồn ra, sờ sờ mặt cậu, ôn nhu hỏi: "Làm sao vậy, không vui?"
Diệp Phồn lắc đầu, cố nặn ra một nụ cười gượng cho hắn xem: "Tớ không sao, chỉ là hơi mệt, muốn nghỉ ngơi sớm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoc-thieu-gia-ngoi-cung-ban-ba-dao-sung-ai/1909879/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.