Tác giả: Cô Ấy Vừa Đi Vừa Hát | Chuyển ngữ: Bunbun
————
Chương 35: Không thể tuột mất luồng sáng ấy Trình Thù Nam nằm trên giường, nghe bụng mình réo ùng ục. Cậu l**m môi mấy cái, nghĩ bụng biết thế ăn thêm mấy ngụm canh có phải hơn không, tiếc là đổ hết mất rồi còn đâu. Mãi nhóm Lộ Thanh Trần chưa về, cậu cũng không dám xuống. Chỉ lát sau có tiếng gõ cửa nhè nhẹ vang lên, dì Yến bước vào, tay bưng một bát mì to. Trình Thù Nam lăn một vòng ngồi dậy, dì Yến bảo: "Mau mau ăn đi, nấu riêng cho cháu đấy." Trình Thù Nam hớn hở nhận lấy, cầm đũa lên khuấy: "Dì Yến ơi, mì dì tự cán đó ạ." Bát mì thủ công vừa dai vừa thơm, còn có thêm hai quả trứng gà rán vàng ruộm. Trình Thù Nam xì xụp mấy miếng, vừa nuốt vừa nói không lộ răng: "Cháu cảm ơn dì Yến." "Ăn từ từ thôi," Dì Yến dặn, "dì xuống nhà nhé." Trước khi ra khỏi phòng, tự dưng dì Yến vòng trở lại v**t v* đỉnh đầu Trình Thù Nam đang cắm mặt ăn mì: "22 tuổi rồi, chúc mừng sinh nhật Tiểu Nam." Cái tay cầm đũa của Trình Thù Nam dừng khựng. Mãi cho đến khi dì Yến khẽ khàng khép cửa đi xuống, đôi đũa đờ đẫn thật lâu của Trình Thù Nam vẫn chưa hoạt động trở lại. Ăn tối xong, Lộ Thanh Trần tìm cơ hội nói chuyện riêng với Lương Bắc Lâm mấy câu. "Bên chỗ nhà họ Trình thế nào rồi?" Lương Bắc Lâm không hề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoi-lop-bun-lay-co-ay-vua-di-vua-hat/2857619/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.