Tác giả: Cô Ấy Vừa Đi Vừa Hát | Chuyển ngữ: Bunbun
————
Ngoại truyện 5: Bốn mùa 1. Lương Bắc Lâm không thoát được đợt dịch cúm mùa đông, sốt cao, ho sù sụ, cả người đau nhừ không đứng dậy nổi, đến thế rồi mà gã vẫn không chịu đi khám, uống bừa qua loa tí thuốc cảm cho xong chuyện. Trình Thù Nam nghe điện thoại dì Yến gọi phải vội vàng chạy từ tỉnh ngoài về bếch Lương Bắc Lâm đi bệnh viện ngay trong ngày, xét nghiệm máu, truyền nước, luống cuống rối hết cả lên. "Anh là trẻ con chắc? Bị ốm uống nhiều nước ấm vào là khỏi? À đâu, trẻ con cũng có phải chỉ uống nước ấm chịu đựng tí là hết bệnh được." Trình Thù Nam cởi áo khoác của Lương Bắc Lâm ra bắt gã nằm xuống, rồi lại đắp chăn kín từ đầu đến chân, lèm bèm cằn nhằn gã. Sảnh truyền dịch đông kín bệnh nhân, may là hai người đến sớm chiếm được cái giường ở trong cùng, Trình Thù Nam kéo hết rèm xung quanh, cởi giày ngồi chung lên giường. Lương Bắc Lâm dựa nửa người vào đầu giường, mu bàn tay cắm kim truyền, mặt mũi trắng nhợt tiều tụy, nhắm mắt lại không hề nhúc nhích. Cái vẻ ốm yếu dặt dẹo này của gã rất hiếm thấy, ít nhất Trình Thù Nam chưa gặp bao giờ, đau lòng xong thì bắt đầu tò mò ghê gớm. Trong nhận thức của Trình Thù Nam thì Lương Bắc Lâm mãi mãi luôn sừng sững không thể sụp đổ, ốm đau bệnh tật là hiện tượng vô cùng hiếm hoi với gã, kể cả lần bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoi-lop-bun-lay-co-ay-vua-di-vua-hat/2857666/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.