Ngựa chiến lao đi trên khắp nẻo đường ở phủ Hãn Hải, liên tục đưa đến tin tức mới nhất ở các nơi.
Dẫu trời đã tối nhưng vẫn có người vào phủ đô hộ.
Phục Đình vốn ngủ không sâu giấc, lập tức mở mắt.
Nhìn sang bên cạnh, Tê Trì xoay mặt về phía chàng, vẫn đang ngủ, chỉ là giấc ngủ không yên, ánh lửa của ngọn nến trước giường hắt lên mặt nàng, dù đã ngủ mà nàng vẫn nhíu mày.
Chàng giơ tay xoa nhẹ, thấy nàng giãn mặt thì mới xuống giường, khoác áo vào rồi đi ra cửa.
Mới ra khỏi hậu viện thì ở đối diện có người đến.
Cận vệ dẫn theo trinh sát mặc đồ đen vội vã đi tới, vừa thấy Phục Đình đã lập tức mở miệng: “Bẩm Đại đô hộ, đã xảy ra chuyện rồi, phủ đô hộ Thiền Vu đã xuất quân.”
Đối với họ, chuyện ở kinh thành quá xa vời, còn chuyện phủ đô hộ lân cận xuất quân mới là đại sự hàng đầu.
Phục Đình nhìn trinh sát, đối phương đã quỳ xuống, nhanh chóng bẩm báo ——
Phủ đô hộ Thiền Vu bỗng có động tĩnh, một đội quân rời khỏi địa giới, hình như là tiến thẳng đến đế đô.
Tào Ngọc Lâm dẫn theo người giám sát suýt bị phát hiện, may mà ẩn thân kịp thời nên không bị bại lộ.
“May có Tào tướng quân phản ứng nhanh nhạy.” Trinh sát thấp giọng trình báo.
“Giờ thế nào rồi?” Phục Đình hỏi.
“Tào tướng quân dẫn vài người bám theo theo dõi.”
Phục Đình nhíu mày, đã đến mức động binh thì chứng tỏ thế lực kia đã có hành động.
“Truyền lệnh trong quân, để ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoi-mai-ngoi-don-so/503096/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.