Chuyện xảy ra quá đột ngột, lại không có động tĩnh nào.
Nhưng một khi giao thủ ắt sẽ kinh động xung quanh, chẳng mấy chốc một nhóm hộ vệ tinh nhuệ mặc áo giáp cầm vũ khí đã chạy đến, từ trong vườn cho đến dưới hiên đều là binh sĩ của phủ đô hộ An Bắc.
Nhờ vậy nên Lý Nghiên mới thoát thân thuận lợi, chạy thẳng đến phòng Tê Trì.
…
“Lại bị hành thích?”
Ở trong phòng, Tê Trì ôm chặt Chiếm Nhi nhìn sang đối diện.
Lý Nghiên ngồi ở đối diện, vì chạy quá nhanh nên vẫn còn thở dốc, gật đầu nói: “Hình như bọn chúng nhằm vào Chiếm Nhi.” Cậu vừa nói vừa lấy hơi, cầm cốc trà trên bàn nhấp một hớp, chợt phát hiện trà vẫn nóng, lưỡi bị phỏng, cậu lật đật đặt xuống, ngón tay siết chặt vạt áo.
Chiếm Nhi đâu hay chuyện gì xảy ra, được anh trai ôm chạy mà còn cười khanh khách – tưởng rằng đang chơi, đến lúc này nằm trong lòng Tê Trì mới dừng lại.
Tê Trì nghe tạp âm lộn xộn ở bên ngoài mà sóng lòng lên xuống không dừng, bất giác càng ôm chặt Chiếm Nhi.
“Bắt sống.” Âm thanh lạnh lẽo vang lên, cắt ngang mạch suy nghĩ của nàng.
Tê Trì ngẩng đầu, Phục Đình đẩy cửa đi vào, đằng sau nhác thấy mấy bóng người vụt qua.
Chàng đã biết rồi.
Chỉ mới ra ngoài một chuyến mà lúc về lại nghe thấy tin này.
Lý Nghiên đứng bật dậy: “Dượng yên tâm, may có hộ vệ được bố trí sẵn, chỉ bị giật mình thôi ạ.”
Phục Đình nhìn cậu rồi lại nhìn Chiếm Nhi, phát hiện đúng là không bị thương,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoi-mai-ngoi-don-so/503105/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.