Ngày hôm sau, mặt trời lên cao ba sào thì Thu Sương mới vào nhà chính.
Bởi nghĩ vì gia chủ có thai nên cần ngủ nhiều hơn, nào ngờ mới vào lại thấy nàng đang ngồi.
Tân Lộ vừa hầu nàng uống thuốc bổ vừa dặn dò: “Gia chủ nhớ sau này đi bộ thì phải đi chậm thôi, đừng để mình mệt quá, chớ động đến bào thai…”
Tê Trì đặt chén thuốc xuống, dùng khăn lau môi, tuy gật đầu nhưng bụng dạ thì thở dài.
Căng thẳng như vậy, nếu để các nàng biết mình đã trải qua nguy hiểm ở thành Cổ Diệp thì khéo chết khiếp mất.
Nay nàng đã cẩn thận lắm rồi, vì an thai nên nếu có thể không ra phủ thì sẽ không đi, có chuyện gì cũng chỉ ở trong phủ giải quyết.
Đang nghĩ đến đây thì thấy Thu Sương đi vào, biết nàng đem chuyện tới, nhân đó chuyển đề tài với Tân Lộ: “Chắc là thương đội đem tin tức tới.”
Thu Sương đáp phải: “Gia chủ thật anh minh, chuyện của thương đội cũng đã được xử lý xong, nhóm người về trước mà thành ra được cứu sau do hộ vệ của gia chủ hộ tống, hàng hóa đã giao xong rồi; nhóm đến sau mới vận chuyển súc vật con, tới khi giao cho Hồ tộc thì người hộ tống ở thành Cổ Diệp mới rời đi.”
“Thật hả?” Tê Trì lấy làm bất ngờ.
Thu Sương cười đáp: “Còn không phải ạ, đợt này kéo dài quá lâu, nghe người của thương đội về nói lúc súc vật đến tay các bộ thì đã chẳng còn là con non nữa rồi, được hiệu buôn trong thành Cổ Diệp hộ tống tới, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoi-mai-ngoi-don-so/503131/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.