Lý Lộc phát hiện ánh mắt đó, cô khẽ liếc nhìn Dudley, sau đó cũng không nói gì. Chỉ là trong khoảnh khắc đó, Eyrie nhạy cảm đã nhận ra việc gì đó.
"Như vậy chúng ta bắt đầu thử ở khoảng cách bảy trăm mét nhé." Eyrie nói, anh ta dẫn đoàn lên trên đỉnh núi.
Lớp tuyết phủ không cạn nhưng bọn họ đi lại có vẻ rất dễ dàng, lưng chừng núi liên tiếp vang lên tiếng súng, không khí lành lạnh đặc trưng của những ngày cuối nắm tinh thần Brad và Iris khiến không khỏi phấn chấn.
Trên đường, Eyrie thử dò xét hỏi: "Nhìn dáng vẻ của cô*, hình như cũng là người chuyên nghiệp?"
(*Tiếng Anh và tiếng Trung chỉ có đại từ nhân xưng là tôi và bạn nên Dudley không thể phát hiện ra thân phận của Lý Lộc.)
Lý Lộc đang nhìn sân huấn luyện ở lưng chừng núi, nghe vậy quay lại rồi chậm rãi gật đầu một cái.
"Cô vào nghề này bao lâu rồi?"
"Ước chừng. . . . . . 4~5 năm thôi." Cô không chắc chắn cho lắm.
"Có hứng thú gia nhập vào tổ chức của chúng tôi không?"
". . . . . ."
Dudley kéo kéo ống tay áo của Eyrie: "Đừng nói nữa... Bộ dạng của anh giống như là mấy tên ma cô."
Iris phì cời: "Ma cô? Muốn đem kéo Lý kéo qua cần phải có một chút khả năng." Anh ta liếc mắt nhìn nhìn Keith, sau đó bồi thêm một câu, "Dùng mỹ nhân kế có thể sẽ thành công."
Lý Lộc nhún nhún vai, cũng không ngại để bọn họ true đùa.
Bọn họ nhanh chóng đến lưng chừng núi. Mặc dù chưa đạt tới đỉnh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-chim-bay/1751358/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.