Edit : Angelina Yang
Cho tới nay, Huyền Lăng Thương chỉ cảm thấy tiểu thái giám này, dáng vẻ cũng rất hiểu biết, lại không nghĩ tới, hắn còn có vài phần thông minh như vậy .
Đặc biệt hiện tại, lại được người khác khích lệ, tiểu thái giám này, lại không hề kiêu ngạo tự phụ, thật sự hiếm có . . .
Trong lòng nhớ lại, ánh mắt của Huyền Lăng Thương nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là có thêm vài phần tán thưởng.
Đối với tâm tư của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc không biết. Giờ phút này, nàng chỉ là chăm chú nhìn câu đố giắt trên đèn lồng , sau đó cùng nhau phán đoán với Huyền Lăng Phong bọn họ.
"Nhất tinh tinh, nhất điểm điểm, tẩu đại lộ, toản tiểu động.(Những chấm nhỏ, bé tí xíu, đi đường lớn, đục lỗ nhỏ.)
"Đáp án là con kiến!"
"Tiểu cô nương, dạ nạp lương, đái đăng lung, thiểm thiểm lượng." (Tiểu cô nương, dêm hóng mát, mang đèn lồng, lập lòe sáng ).
"Ừ, đó là con đom đóm!"
"Tứ quý thường thanh bất phạ hạn, thần tiên thủ chưởng trường mãn thứ." (Bốn mùa xanh tươi không sợ hạn, bàn tay Thần Tiên vươn lên trời).
"Tiên Nhân Chưởng!" ( Một loại cây xương rồng to, có khi cao đến chục mét)
"Mông tại bị tử lý văn xú thí."(Trùm kín trong chăn ngửi rắm thối.)
"Tự làm tự chịu." ( thì đúng là tự ngửi mà =)))))) )
"Tri chu tinh chức võng." ( con nhện nhả tơ đan lưới)
"Tự tư tự lợi!" ("Vì tư lợi!" - Câu đố phân tích: con nhện tinh nhả ra chính là ti ( tơ),chính mình phun tơ đan mạng nhện cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/2611828/chuong-163-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.