Đồng Nhạc Nhạc đau lòng không thôi, lại thấy ánh mắt nghi hoặc của Lâu Vô Tâm tràn đầy lo lắng, trong lòng biết Lâu Vô Tâm lo lắng cho mình. Vì vậy, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là thở dài một hơi, mới lần lượt kể lại chuyện đã xảy ra trước đây.
Lâu Vô Tâm nghe vậy, càng là mặt mày không dám tin.
"Nếu như đúng như ngươi nói , vậy tất cả, đều là quỷ kế của Tử Ngữ! Là nàng ta hạ dược đối với ngươi, để ngươi ám sát Hoàng thượng, tính toán một mũi tên hạ hai con chim, thật sự là mưu kế thâm độc! Tử Ngữ này, không đơn giản!"
Lâu Vô Tâm mở miệng, mặt mày kinh ngạc.
Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc chỉ là trầm lặng.
Nhìn thấy dáng vẻ Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy thương tâm buồn bã, trong bụng Lâu Vô Tâm không đành lòng. Đôi môi đỏ mọng hé ra, lập tức mở miệng nói.
"Chuyện này, ta nhất định phải nói cho Hoàng thượng!"
"Vô dụng!"
Nghe được lời Lâu Vô Tâm nói, Đồng Nhạc Nhạc lập tức lắc lắc đầu, mở miệng nói.
"Mới rồi, ta len lén chuồn ra khỏi phòng ngủ, đi giải thích cho Huyền Lăng Thương . Chỉ là, Huyền Lăng Thương hắn, lại không tin lời của ta một chút nào. Hắn cho rằng, đây chỉ là quỷ kế của ta mà thôi, cho nên. . ."
Nói xong lời cuối cùng, đôi mắt của Đồng Nhạc Nhạc nhẹ nhàng cụp xuống, trên mặt, đều là nỗi đau buồn khôn nguôi.
Một tay nhẹ nhàng vuốt cái bụng đã gồ lên kia, Đồng Nhạc Nhạc yên lặng rơi lệ.
Nhìn thấy dáng vẻ rơi lệ của Đồng Nhạc Nhạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/2612028/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.