Chỉ thấy nữ nhân này, tuổi ước hơn bốn mươi , lại bảo dưỡng rất tốt.
Rõ ràng là Băng Thiên Tuyết Địa, nhiệt độ rét lạnh, nữ nhân lại chỉ mặc trên người một chiếc áo đen mỏng manh,dường như phảng phất đều không cảm thấy cái lạnh một chút nào.
Chiếc áo đen mỏng manh kia , mặc cực kì đơn giản trên người , lại phác họa vô cùng tinh tế dáng người thướt tha kiều diễm của nữ nhân đó.
Nữ nhân bảo dưỡng rất tốt.
Nước da trắng nõn hiếm thấy, lông mày lá liễu, đôi môi chúm chím tao nhã, hơi thở mùi đàn hương từ đôi môi hình trái tim.
Vừa nhìn, liền biết rõ lúc nàng trẻ tuổi , thiên tư quốc sắc ra sao .
Mặc dù hiện tại đã qua bao năm tháng, lại chỉ thấy dáng vẻ càng thêm thướt tha!
Chỉ là, không ăn khớp với dung mạo của nữ nhân, là một mái tóc bạc trắng như tuyết kia.
Rõ ràng dung nhan xinh đẹp, chỉ là tóc hoàn toàn trắng như tuyết, thật sự làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
Trong lúc tất cả mọi người ở đây trong lòng kinh ngạc , nữ nhân thấy vậy, phảng phất suy nghĩ đến tâm tư của mọi người . Nhưng trên mặt, cũng chỉ hoàn toàn lạnh như băng.
Hắc mâu lạnh như băng kia, giống như gió mùa đông khắc nghiệt, không có một chút ấm áp.
Nữ nhân từ từ đi ra khỏi hang động, hắc mâu lạnh như băng nhẹ nhàng liếc mọi người, cuối cùng, ánh mắt quét một vòng, liền rơi tại Độc Cô Ngạo PHong.
Khi nhìn thấy dung mạo của Độc CÔ Ngạo Phong, hắc mâu lạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/2612044/chuong-283-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.