Edit : Angelina Yang
Trời ạ!
Trong thiên hạ, lại có nam nhân tuấn tú như thế! ?
Chỉ thấy nam nhân tuổi ước hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, trên người mặc một chiếc mãng bào màu đỏ sậm hoa văn phức tạp, lưng thắt Kim Yêu Đái, chân đi một đôi giày thêu cảnh tường long hoa văn phức tạp!
Một mái tóc dài đen nhánh, dùng một cái Kim Quan tinh xảo thắt búi lên cao cao, còn lại toàn bộ xõa xuống phía sau, phủ kín hai vai. Nó tôn gương mặt của nam nhân, càng làm đường nét nổi bật.
Gương mặt kia giống như khối đá tạc được gọt rũa tỉ mỉ điêu luyện sắc sảo. Hàng mi sắc như đao, sống mũi thẳng tắp, đôi môi đỏ hồng, cái cằm tao nhã cương nghị. Mỗi một chỗ, đều tạo ra hoàn mỹ!
Quả thực là dù đi vòng quanh ba trăm sáu mươi độ đều luôn thấy đẹp! ! !
Điều khiến tim Cố Duy Nhất đập nhanh nhất chính là, một đôi đồng mâu màu hổ phách kia!
Đường nét động lòng người, đồng mâu thâm thúy, phảng phất hồ nước sâu không thấy đáy kia, lại phảng phất hầm băng vạn năm lạnh lẽo. Nó hiện ra làm cho người ta lạnh lùng không cho người khác
Đồng mâu xinh đẹp như thế, lại lạnh lùng, Cố Duy Nhất có lẽ lần đầu tiên nhìn thấy!
Hơn nữa, cũng bị một đôi mắt màu hổ phách này hấp dẫn thật sâu sắc!
Chỉ cảm thấy, một đôi mắt này, là nàng đã sống mười bảy năm, nhưng vẫn thấy đẹp mắt nhất, mê người nhất!
Liền vào lúc Cố Duy Nhất tim đập nhanh, chỉ thấy nam nhân tuấn tú
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/2612069/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.