“Hai vị khách quý, có yêu cầu thêm nước nóng không ạ?” Tiểu nhị âm thanh lễ phép từ ngoài cửa truyền đến, nghe được câu nói này, Thường Cảnh đôi mắt sáng như mèo.
“Muốn! Phiền anh cho nước nóng nhiều một chút, chúng tôi cần tắm rửa.” Thường Cảnh vội vàng nói, vẻ mặt so với tiểu nhị còn mừng rỡ hơn rất nhiều —— tính ra, đã hai ngày nay y không nhìn thấy nước, cảm giác không được tắm rửa, khiến y thấy người mình rất bẩn.
À, mặc dù nói y phải thay đổi chính mình, mới có thể thích ứng hoàn cảnh thế giới này, sẽ càng sống tốt hơn, thế nhưng nếu như có một chuyện nó quá mức…… Ừ, chính là hiện giờ, quá mức đây này.
—— trở về thực tại, Thường Cảnh tự cho mình cái lý do hoàn mỹ đó.
Tiểu nhị đứng bên ngoài nghe xong lời Thường Cảnh, đáp lại nói, “Xin chờ một chút, rất nhanh sẽ đưa đến cho ngài.”
Nói xong, Thường Cảnh nghe được tiếng bước chân vội vàng, quả nhiên, tiểu nhị đã xuống chuẩn bị nước nóng.
Mà cùng với Thường Cảnh ở chung một gian phòng Thiên Dịch nghe xong lời này, trên lỗ tai nhọn hoắt, vốn còn dấu vết ửng hồng thẹn thùng đột nhiên biến mất, hơn nữa càng ngày càng có xu thế khuếch trương cả khuôn mặt.
Từ vị trí đứng lên, Thiên Dịch lắp bắp nói: “Tiểu Cảnh, ta, ta đi ra bên ngoài nhìn xem có thức ăn gì không, em cứ tắm rửa trước đi.”
Thường Cảnh: “……” Khóe miệng hơi co giật, y đưa tay kéo lại Thiên Dịch xoay người muốn đi ra cửa, nói: “Thiên Dịch đã lâu chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-cong-ky/1199645/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.