Cảnh Ngọc vẫn cầm ly trà sữa.
Cô vừa mới uống một ngụm, hương vị khoai môn nhuyễn từ từ lan tỏa trong khoang miệng, trái tim như cũng hóa thành một nắm hạt dẻ vừa bóc vỏ, lách tách rơi trên chảo gang, rồi lăn lóc dưới ánh mặt trời, phát ra âm thanh líu ríu.
Ngài Klaus vẫn kiên nhẫn chờ câu trả lời của cô.
Chờ cô đưa tay ra.
Cảnh Ngọc siết chặt ly trà sữa, cố gắng để giọng nói của mình nghe thật bình tĩnh, "Anh đang dùng trà sữa để hối lộ em."
Đây không phải câu hỏi, mà là lời khẳng định.
Toàn là chiêu trò cả.
Cái gì mà lời mời bạn bè, lần đầu tiên phá lệ cho cô uống trà sữa.
Tất cả đều là mưu kế ngọt ngào của tên ma vương này.
"Nếu em lấy anh," Klaus đưa ra mồi nhử, nói, "Sau này mỗi tuần em có thể uống hai ly trà sữa, nhưng một ly chỉ được nửa đường thôi."
Cảnh Ngọc mặc cả, "Cả hai ly đều phải đường tiêu chuẩn, topping tùy ý."
Klaus mỉm cười khoan dung, "Mỗi tuần chỉ được thêm topping đậu mật một lần."
Cảnh Ngọc chốt hạ, "Thỏa thuận."
Cô đặt ly trà sữa lên bàn, đưa tay về phía ngài Klaus. Dưới ánh mặt trời, viên kim cương to lớn, trong suốt lấp lánh ánh sáng rực rỡ.
Nhưng ánh mắt của Cảnh Ngọc không dừng lại ở viên kim cương, mà nhìn vào mắt ngài Klaus.
Anh còn hấp dẫn hơn cả viên kim cương ấy.
Cảnh Ngọc nghiêm túc nói, "Ngài Klaus, em rất sẵn lòng nhận lời cầu hôn của anh."
Klaus đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của cô, cúi đầu, hôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-da-le/385238/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.