Khi tham gia nhiều trận đấu, Thời Quang cứ như người bay trong không trung. Ví như trận chung kết cúp Bạch Tử Cù diễn ra tại một thành phố phía Bắc, cách thành phố Phương Viên ba giờ bay.
Thời Quang cảm thấy trong đầu mình bị vây bởi một thứ cảm xúc không thể giải thích được.
Lúc khởi hành ở sân bay, cậu ăn một bát mì sườn, chợt nhớ Du Lượng từng vì miếng sườn ầm ĩ với cậu một trận. Lúc vén rèm trên máy bay nhìn mây trôi ngoài cửa sổ, chợt nhớ cậu từng cùng Du Lượng ngắm trời xanh mây trắng trên ghế tựa ngoài hội quán cờ. Lúc bật máy tính chơi cờ ở khách sạn, nhìn tài khoản Akira xám màu trong danh sách bạn bè, chợt nhớ hình ảnh Du Lượng ngồi tựa sô pha chơi cờ với máy tính xách tay.
Những hồi tưởng ‘đùng’ một cái xuất hiện trong đầu cậu khi bắt gặp những điều này, Thời Quang không thể kiểm soát ý nghĩ. Chỉ đành mặc kệ và nhắc nhở bản thân đừng luôn nghĩ đến việc vượt qua hay đánh bại Du Lượng.
Từng bước một thực hiện mục tiêu, hoàn thành tốt trận đấu trước mắt là ưu tiên hàng đầu!
Chỉ là … Thời Quang bỏ ra một trăm hai mươi phần trăm công sức, vẫn thiếu một chút.
Trong ba ván thi đấu, Thời Quang để thua 1: 2 trước đối thủ, một kỳ thủ cửu đẳng ở độ tuổi ba mươi.
Kết thúc trận đấu, cúi người đáp lễ, đối phương thở dài “Cờ đánh rất tốt, nhưng tiếc là vẫn còn non tay một chút.”
Thời Quang đè nén hụt hẫng, cười cười không nói. Giải Á quân được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-len-nui/1949758/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.