chương 45
Tưởng Mộ Tranh vẫn còn cúi đầu xem điện thoại, Chu Tuyền đã uống hơn nửa ly đồ uống rồi mà thấy anh không hề có ý định dừng nhắn tin.
Chu Tuyền nhịn không được trêu ghẹo anh: "Ngũ ca, lão nhân gia anh cũng yêu đương rồi à?"
Tưởng Mộ Tranh hậm hực nói: "Không được sao?"
Lúc này mới cất điện thoại đi.
Chu Tuyền vui vẻ: "Thật đúng là bị em đoán trúng hả? Em có biết cô gái đó không? Nhất định là rất xinh đẹp, năng lực cũng rất cao đúng không? "
Cô bắt đầu nhiều chuyện.
"Ở trong mắt anh thì chắc chắn là người đẹp nhất, không có năng lực gì, nhưng thừa để xứng đôi với anh."
"chậc, có thể được anh khen như vậy chắc chắn là không kém rồi, sao cô ấy theo đuổi được anh vậy?"
"Là anh còn chưa theo đuổi được cô ấy."
"Nhất định phải giới thiệu cho em gặp đấy, em phải học hỏi kinh nghiệm của cô ấy mới được." Làm cách nào để trị mấy tên đàn ông xấu xa các anh.
Tưởng Mộ Tranh cầm ly cà phê lên, mới vừa đưa tới bên miệng, anh lại nghĩ tới cái gì, nhắc người phục vụ mang tới một ly nước ấm cho anh rồi đặt ly cà phê qua góc bàn.
Mấy ngày nay hưng phấn đến ngủ không yên, nếu còn uống một ly cà phê đậm thì tối nay lại phải thức trắng đêm trợn mắt nhớ nhung Lạc Táp mất.
Chu Tuyền hỏi anh có muốn uống loại cà phê khác không, để cô gọi cho anh ly khác.
Tưởng Mộ Tranh xua xua tay: "Gần đây công tác bận rộn, giấc ngủ không được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-mot-chieu/1801389/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.