PHƯỢNG HOÀNG NHI (HẠ)
________________________________________
Thành sắp vỡ.
Chu Đường suất lĩnh quân tiên phong Định Bắc quân, mạnh mẽ công kích bên ngoài Mạt Thành. Chấn Viễn Tướng quân Từ Duệ phản ứng không kịp, bị bức lui vài dặm, đang lúc tướng sĩ Định Bắc quân dào dạt đắc ý, Chu Đường đột nhiên nói “Không ổn”.
“Hắn muốn dụ chúng ta xâm nhập, sau đó chặt đứt tiếp viện quân của chúng ta.”
Từ Duệ không hổ là tướng lãnh được Tiên hoàng ca ngợi, cho dù địch nhân vây hãm, hắn vẫn kiên định chỉ huy.
Hoàng thành dễ thủ khó công, hắn phải chặn đứng Việt Vương ngay từ bên ngoài.
Nhìn bóng dáng vị tướng lãnh trẻ tuổi trên thành lâu phía xa xa, Chu Đường giơ cao trường kiếm, “Đường lui đã bị phong tỏa! Không muốn chết thì xông lên cho ta! Vào được thành là có đường sống! Giết!”
Chu Đường hoàn toàn không chuẩn bị quân tiếp viện, y lấy thế công đập nồi dìm thuyền, xé mở binh trận trấn thủ bên ngoài thành.
Hai phe đều nhận lấy thương vong, nhưng hiển nhiên Định Bắc quân càng đánh càng mạnh — Bọn họ muốn vào thành!
Bọn họ đã không còn đường lui, thân nhân của họ đều ở trong thành! Hơn ba năm chinh chiến trên sa mạc, bọn họ thương nhớ cố hương từng tháng từng ngày, giờ phút này bộc phát công thành, thiêu đốt lên hừng hực chiến ý!
Bọn họ là tinh binh trấn thủ biên cương, từng trận chiến trải qua đều phải đánh cược bằng sinh mệnh, giết đỏ mắt, vượt trội hơn hẳn những tướng sĩ ngày đêm chỉ biết thủ thành. Cho nên bọn họ tất thắng!
Thẳng đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-nien-ly-tao/2220493/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.