Dịch: Linh Dương Đầu Bò
Phương Mục rùng mình, huyệt thái dương giật thình thịch, đầu óc bị sóng xung kích làm rúng động dần tỉnh táo lại, gã xoay ngoắt lại, đi ngược với dòng người. Cảnh sát trong sân bay đã bắt đầu sơ tán mọi người, nhưng đám đông hiếu kỳ vẫn không ngừng ào đến chỗ phát ra sự cố, có người lớn tiếng gọi tên bạn bè người thân của mình, bầu trời trên sân bay ảm đạm tang thương.
Một tài xế taxi đang tựa vào cửa xe, ngẩng cổ như vịt lo lắng quan sát đám đông, đột ngột bị một lực mạnh đẩy ra suýt nữa là ngã lăn, một bóng người chui nhanh vào trong xe anh ta. Tài xế nhảy dựng lên, “Mẹ kiếp anh muốn làm gì?” Lời còn chưa dứt, xe đã lao vụt đi như mũi tên rời cung, xả khói vào mặt tài xế.
Đường rất xấu, rất nhiều xe tắc lại trên đường, có người đang sốt ruột gọi điện. Xe cảnh sát và xe cứu thương hụ còi đi ngang qua Phương Mục. Phương Mục lái xe rất nhanh, chỉ hận không thể nhấc bốn cái bánh xe lên làm đĩa bay, gã tận dụng mọi cơ hội để chen lên trong dòng xe.
Két… lốp xe cao su và mặt đường nhựa phát ra tiếng ma sát chói tai, để lại hai vệt đen sì trên đường. Phương Mục mở cửa xe, không thèm để ý ánh mắt của người khác, xông thẳng lên tầng ba khách sạn rồi mở cửa ra.
Căn phòng đã được dọn dẹp, không có dấu hiệu giằng co, nhưng hai thằng nhóc thì không thấy đâu.
Một luồng hơi lạnh chạy dọc lưng Phương Mục như một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-thanh/2333444/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.