Vì trời còn sớm, trong phòng vẫn có chút tối, Ôn Noãn nhìn Cố Thanh Hàn mờ mờ ảo ảo, hỏi: "Anh đi bao nhiêu ngày?"
"Còn chưa biết." Cố Thanh Hàn vừa nói vừa thò tay chỉnh sửa lại chút tóc mai lộn xộn của cô, rồi thêm: "Nếu có chuyện gì, em cứ đến tìm Lý Đại Hưởng ở 76 đoàn, không cần phải quá cứng nhắc."
Thực ra, Cố Thanh Hàn đã sắp xếp mọi thứ, nhưng vẫn không yên tâm khi để Ôn Noãn và con ở nhà.
Ôn Noãn dịch người lại gần, ôm lấy Cố Thanh Hàn đứng bên giường. Hông anh rất chắc chắn, không hề có chút mỡ thừa, ôm vào thật an toàn.
"Cố Thanh Hàn, anh phải bình an trở về nhé."
Ôn Noãn sau khi đến Bắc Thành mới nhận ra, thật ra nhiều cô gái trẻ không muốn gả cho phi hành binh, dù cho tiền trợ cấp có cao đi chăng nữa.
Bởi vì công việc của họ đầy nguy hiểm, một khi xảy ra chuyện, khả năng gặp tai nạn gần như là tuyệt đối.
Nhiệm vụ của Cố Thanh Hàn là bảo mật, nên cô không dám hỏi nhiều, chỉ nói: "Em và Nhạc Nhạc ở nhà chờ anh về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - .]
Cố Thanh Hàn nuốt nước bọt, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô: "Tức phụ, chờ anh về nhé."
Ôn Noãn nhẹ gật đầu: "Em sẽ chăm sóc tốt bản thân và Nhạc Nhạc, anh đừng lo, cứ tập trung vào nhiệm vụ của mình."
Cố Thanh Hàn có thị lực rất tốt, đã quen với bóng tối trong phòng, nhìn Ôn Noãn với đôi mắt đẹp và sống mũi thanh tú, cùng mái tóc đen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-the-dong-nguyet/1475370/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.