"An Hoằng Hàn. . . . . ." Tịch Tích Chi bơi đến gần đầu rồng trôi lơ lửng ở trong nước, ùng ục hai tiếng, sặc một ngụm nước.
Kim long nhắm mắt thật chặt, hình như không có nghe thấy động tĩnh bên ngoài.
Yên lặng trầm mặc khiến trái tim Tịch Tích Chi chợt co rút nhanh chóng, đau đến ngay cả thở cũng khó khăn. Nàng từ từ bơi tới cánh mũi kim long, một cỗ hơi thở yếu lay động, rất ấm áp. Mặc dù hơi thở vô cùng yếu ớt, nhưng lại nói rõ cho Tịch Tích Chi biết, An Hoằng Hàn thật sự đã chịu đựng được rồi.
Chàng làm được rồi!
Kim Long mới vừa trải qua hết Thiên kiếp, còn chưa hồi phục lại sức lực, thân thể cũng không nhúc nhích, tiếp tục chìm xuống đáy nước.
Tịch Tích Chi bơi theo nó, Kim Long chìm xuống, nàng cũng bơi xuống theo.
Nàng vây quanh thân thể An Hoằng Hàn, quan sát được vết thương bên ngoài của Kim Long đang từ từ khép lại. Vốn bởi vì bị thương nên khiến vảy đen như mực, từ từ biến trở về màu sắc trước kia, càng sáng rọi hơn lúc trước.
Theo vết thương khép lại, hơi thở kim long càng lúc càng mạnh, giống như đã tỉnh táo lại.
Kim Long mới vừa mở mắt ra, liền nhìn thấy thiếu nữ bơi ở trước mắt mình. Y phục của thiếu nữ bởi vì sức nổi trong nước, trở nên trướng phình, sợi tóc tán ở trong nước, càng lộ vẻ mềm mại.
"Trẫm đã nói không có việc gì." Giống như là vì an ủi thiếu nữ, Kim Long nhấn rõ từng chữ, khó khăn nói.
"Chịu đựng được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-thu-thanh-phi/86434/quyen-3-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.