Huy linh thảo. . . . . .
Tịch Tích Chi từng nhìn thấy hai lần ở trong sách thuốc.
Thật ra thì nàng cũng biết biện pháp này, chỉ là nàng chậm chạp khôngdám dùng. Đưa tay cầm một luồng tóc bạch kim, không biết nhuộm tóc đen ở hình người, sau khi biến trở về hình chồn có thể trở thành một con chồn đen hay không?
Tịch Tích Chi vừa nghĩ đến bộ dáng kia của mình, bị dọa đến sợ run cả người.
Nhưng trước mắt ở Phong Châu, nếu mình không dùng hình người xuất hiện,như vậy về phương diện nói chuyện với nhau sẽ gặp phải vấn đề rất lớn.
Vì vậy, Tịch Tích Chi chỉ có thể quyết tâm thôi.
Ước chừng tìm gần nửa canh giờ ở trong một bụi cỏ lộn xộn, cuối cùng Tịch Tích Chi cũng tìm được vài cọng huy linh thảo.
Trong tay nàng không có công cụ pha chế dược liệu, cho nên chỉ có thểngồi cạnh bờ sông, dùng tay mình không ngừng bóp nát huy linh thảo, nặnnước từ trong cây cỏ ra, sau đó liền bôi lên tóc.
Vì không để cho nước cỏ nhuộm đen bàn tay đang cầm nó, Tịch Tích Chi cách một lúc liền rửa tay một lần.
Vừa nhuộm tóc cho mình, Tịch Tích Chi vừa nhìn cái bóng in trong nước.Vốn là sợi tóc màu bạc, bị nước nhuộm biến thành từng tấc đen nhánh.
Quen nhìn tóc màu bạch kim, đột nhiên biến trở về tóc đen, Tịch Tích Chi cũng có chút không quen.
Đột nhiên nhớ tới một chuyện, Tịch Tích Chi xoay người liền hỏi An Hoằng Hàn, "Đông Phương Vưu Dục đâu? Không phải chàng nói Phùng chân nhâncũng ở Phong Châu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-thu-thanh-phi/86453/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.