Cuồng phong thoát ra ngoài, đột nhiên ngưng tụ thành những lưỡi đao giữa không trung, ước chừng có hơn mười cái.
Ngô Kiến Phong sợ đến mức trợn to mắt, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấynhững chuyện vượt quá sức tưởng tượng. Những ngọn gió đó sắc bén nhưnhững lưỡi dao thật sự, không thể nghi ngờ nó có thể chém sắt như chémbùn. Sau khi nhận thức được thực lực của tiểu hài tử nào đó, Ngô KiếnPhong cũng chẳng dám xem thường đối phương nữa, tập trung hết mười phầntinh thần.
Tối nay hắn đã xông ra ngoài, nếu như không bắt được Tịch Tích Chi, nhưvậy mình sẽ liên lụy đến một cái mạng, cũng sẽ không lấy được kết quảmình mong đợi. Nhìn gò má yếu ớt của tiểu hài tử nào đó, khóe miệng NgôKiến Phong nâng lên một tia cười lạnh lẽo hung tàn, đại khái nàng racũng chỉ là giả vờ mạnh mẽ chống đỡ mà thôi! Chỉ cần mình cố gắng vượtqua trận công kích Phong Đao này, đến lúc đó Tịch Tích Chi tuyệt đối sẽkhông trốn thoát được!
Vừa nghĩ đến đây, Ngô Kiến Phong liền phấn chấn tinh thần. Tuyệt đối bắt được nàng trước khi Lâm Ân đưa cứu binh tới!
Cuồng phong dần dần dừng lại, từng luồng gió nhỏ chui vào trong PhongĐao, khiến Phong Đao tăng thêm lực lượng. Tịch Tích Chi khống chế linhlực, dẫn đạo phong khống chế lưỡi đao. Nàng biết. . . . . . Nếu nhưPhong Đao công kích không thành công, tối nay mình sẽ phải nằm trong tay Ngô Kiến Phong.
Thật vất vả mới nhặt được mạng từ trong lôi kiếp, nàng còn chưa sống đủ, bất luận như thế nào, nàng sẽ không cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-thu-thanh-phi/86482/quyen-2-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.