Đây là lần đầu tiên Vi Như Hạ đào được ngó sen, cách làm còn rất vụng về, ngay lúc đầu đã làm đứt mấy cây khi đào, về sau nhờ có Lạc Đường hỗ trợ mới dần dần đào ra được mấy cây hoàn chỉnh.
Hồ sen và hoa sen là tự tay Lý Túc Hòa làm, về sau nhờ người làm vườn thường ngày tới chăm sóc, nên những ngó sen trong hồ nhìn rất tươi tốt.
Đào xong ngó sen, Vi Như Hạ dẫn theo Lạc Đường đến trước vòi tưới hoa để rửa sạch sẽ tay chân. Vi Như Hạ để Lạc Đường rửa trước, mở vòi ra nước bắn lên chân cô, làm cho cô nhớ lại kỷ niệm đi bắt cá lúc nhỏ cùng các bạn khi ở Đông Trấn.
Nghĩ tới đây, Vi Như Hạ cười.
Lạc Đường đem bùn đất ở chân rửa sạch sẽ, vừa vặn ngước mắt nhìn thấy cô đang cười, đưa ống dẫn nước vào trong tay cô, hỏi: “Cười cái gì?”
Dòng nước chảy đều từ trên cao xuống xuôi theo đùi Vi Như Hạ chảy, hai chân cô chà vào nhau, nước bùn dần dần tẩy sạch, đôi chân lại trở nên trắng mịn, Vi Như Hạ trả lời: “Không có gì.”
Sau khi rửa sạch hai chân, Vi Như Hạ đem ngó sen rửa sạch sẽ, lấy một cái giỏ tre để ngó sen vào trong, Vi Như Hạ ngẩng đầu hỏi Lạc Đường: “Tí nữa tôi làm thức ăn cậu giúp tôi nếm thử nó được không? Tôi chưa được ăn món đó, nên tôi không biết mùi vị của nó ngon không.”
Lạc Đường chưa đồng ý nhưng vẫn đi theo Vi Như Hạ vào phòng bếp nhà cô, xem quá trình cô làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dut-em-mot-vien-keo-duong/314482/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.