Ba mươi phút trước.
Ngay khi Thiệu Bá Cử vừa rời khỏi Chẩm Nguyệt Lâu, thì đường đệ hắn ta, Thiệu Ngũ Hưng, đã dẫn người lùng sục quanh Tích Thủy Đàm ở sườn tây. Không chỉ khu rừng, ngay cả những hộ dân quanh đó cũng bị âm thầm dò xét.
May thay Xương Bồ nhanh chân, trước khi thuộc hạ Thiệu thị phát hiện, đã như con mèo thoát thân chạy ra.
Lúc này hắn ta trở lại Chẩm Nguyệt Lâu, đem mọi việc bẩm rõ cùng Đỗ Linh Tĩnh:
“Cô nương, tiểu nhân thấy sắc mặt Thiệu Ngũ Hưng khẩn trương dị thường, hệt như muốn đào ba thước đất, quyết khai quật bằng được vật gì đó lên.”
Đỗ Linh Tĩnh khẽ lắc đầu.
Chỗ đó vốn không có gì cả. Chính nàng đã nói thẳng với huynh đệ Thiệu thị nơi đó trống không, chẳng thấy có chôn vật gì.
Ấy vậy mà Thiệu thị vẫn khăng khăng một mực, rốt cuộc là cố chấp đến mức nào?
Huynh muội Hỗ gia đã xảy ra chuyện gì, nàng còn chưa rõ. Chỉ là Nguyễn Cung khẽ nhắc nhở một câu:
“Cô nương, cách Trung thu chỉ còn một ngày.”
Qua Trung thu, thánh chỉ tứ hôn tất sẽ ban xuống.
Đỗ Linh Tĩnh gật đầu, Nguyễn Cung lại không hiểu hết thâm ý trong mắt nàng.
Trong khi ấy, trong Chẩm Nguyệt Lâu, khách trà càng lúc càng bàn tán sôi nổi.
“Thiệu thị kết liên hôn với con gái duy nhất của Đỗ các lão, còn Vĩnh Định hầu phủ tất nhiên phải cưới thiên kim thế gia. Không biết là nhà hộ Đỗ có giúp ích gì được Thiệu thị, hay là tiểu thư quý môn kia sẽ trợ Lục hầu gia như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duy-hua-hau-phu-nhan-chi-nguyen-nang-la-phu-nhan-hau-phu/2982399/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.