Thủy Dạng Hề bị Nam Cung Ngự Cảnh đưa đến Lâm Thủy các, thì biết dù có nói tiếp cũng là uổng công. Nhưng mà... Nàng hơi hơi nhíu nhíu mày: "Đây là phòng của ngươi mà? Chẳng lẽ, chẳng lẻ một toà lâu lớn như vậy, chỉ có một gian phòng sao?" Thủy Dạng Hề vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi.
Bọn nha đầu gặp các chủ tử đã trở về, liền đem hết thảy mọi thứ chuẩn bị thỏa đáng, rồi lui đi ra ngoài. Lúc này, trong phòng chỉ còn lại có hắn cùng nàng.
"Hề Nhi ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ. Nếu đã đến Lâm Thủy các, tự nhiên là phải cùng ta ở một gian phòng . Hề Nhi hẳn là rất rõ ràng mới phải, " Nam Cung Ngự Cảnh nhích lại gần nàng, có chút tựa tiếu phi tiếu, nhẹ tay xoa mi tâm của nàng, khi thấy nó không giản ra liền nói "Hề Nhi mặt mày vẫn không cần nhăn lại mới đẹp, thanh linh như thủy, sẽ làm cho người ta nhìn thấy rất thoải mái. Có lẽ, ban đầu chính là vẻ mặt này của nàng đã hấp dẫn ta cũng nói không chừng."
Thủy Dạng Hề đối động tác thình lình của hắn có chút hoảng sợ, mày mặt càng nhăn lợi hại, còn đôi mắt thì bình tĩnh nhìn hắn, giống như con mèo đang chờ thời cơ, đề phòng bước hành động tiếp theo của hắn.
Lúc này Nam Cung Ngự Cảnh càng ra sức vuốt ve, lại phát hiện Thủy Dạng Hề mi tâm càng nhăn lợi hại, trong mắt không khỏi nhiễm một tia phiền muộn, không chút nghĩ ngợi liền cúi người xuống, ở giữa mi tâm trên mặt của nàng hôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duyen-he/2221815/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.