Thủy Dạng Hề đi theo Nguyệt Mộng ra khỏi phòng, Tống nương vẫn đứng chờ ở bên cạnh. Thủy Dạng Hề âm thầm hướng một ánh mắt tới nàng, sau đó theo Nguyệt Mộng mà đi. Tống nương theo Thủy Dạng Hề cũng khá lâu, nên thấy tình huống này là biết có chuyện.
Phải biết rằng, biết rõ núi có hổ, mà vẫn lên núi. Lại muốn bình an trong miệng hổ trở về, trừ bỏ dũng cảm, đương nhiên còn phải có hậu chiêu, mới có phần thắng.
Ra khỏi Hồng Lâu, đã thấy một chiếc xe ngựa xa hoa đứng chờ trước mắt, Thủy Dạng Hề đánh giá xe ngựa kia vài lần, cũng không cho ý kiến, chân đứng ở tại chỗ, cũng không muốn đi lên.
Đỉnh xe ngựa là một mũi nhọn, từ đỉnh kéo xuống là bốn cái trụ cột hình giọt nước, bên ngoài được bao phủ một tầng sợi nhỏ mỏng, sa mạn rũ thẳng đến phía trên bánh xe. Có thể tưởng tượng, nếu mà xe ngựa chạy nhanh, lụa mỏng phấp phới, nhàn vân cô phi, tạo nên một cảnh tượng độc đáo. Xem từ bên ngoài sẽ làm cho người khác cảm thấy mông lung.
Nhưng hiện tại, trong đầu nàng chỉ có một lời — bộ đồ mới của hoàng đế. Sở thích của nữ tử cổ đại, quả thật là độc đáo. Nàng liếc mắt khinh thường bộ dáng đang tự đắc của Nguyệt Mộng, cũng không thèm để ý, lập tức đi bộ hướng tới Phong Ngâm các.
Nguyệt Mộng nhìn thân ảnh Thủy Dạng Hề, nếu để Thủy Dạng Hề tùy ý, chỉ sợ đi trên đường lại thay đổi chủ ý, đành phải xuống xe, cùng đi bộ với Thủy Dạng Hề.
Thủy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duyen-he/2221886/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.