Nữ tử áo tím một đường đi theo người ăn mặc rách rưới kia, sở dĩ không có giết hắn, là dự đoán hắn chắc chắn sẽ đi tìm người sau màn này. Tuy rằng trong lòng đã khẳng định tám phần là Thái Hậu gây nên, nhưng thấy hắn ăn mặc thành như vậy, nên không thể quang minh chính đại vào cung đi.
Trong chuyện này nhất định là có cái gì kỳ quái.
Hắn cũng coi như là người thông minh cảnh giác, tuy rằng không phát hiện phía sau có nàng đi theo, nhưng cũng lòng vòng không ít đoạn đường vô nghĩa. Không chỉ có không có hướng tới trong cung, cũng là đi tới ngoại ô không xa. Chuẩn xác mà nói, là địa phương hẻo lánh cách hoàng cung không xa.
Khả năng định hướng của nàng rất kém cỏi, nàng thật không biết chính mình đi đến địa phương nào. Thả người nhảy, nhẹ nhàng phiêu phiêu dừng trên đỉnh của một cây đại thụ vô cùng cao, cuối cùng mới biết rõ ràng vị trí mà nàng đang đứng.
Nơi này là phía tây của hoàng cung, cách hoàng cung nói xa cũng không xa, nàng chỉ cần hơi vận khí một chút có thể từ trên cây bay thẳng đi qua. Nhưng nói gần cũng không gần, đối với người bình thường cũng phải đi một khoảng thời gian.
Do vị trí hẻo lánh, trong rừng cây cối mọc rậm rạp, cây cỏ cơ hồ có thể che nửa thân người. Nếu như gặp truy binh hoặc là muốn chạy trốn, thật là một địa phương tránh né tuyệt vời. Ít nhất, tuyệt đối có thể kéo dài thời gian.
Nàng lại một lần nữa vô thanh vô tức theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duyen-he/50913/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.