_ Bãi triều!- Vừa tiến về phía trước, Ông Tổng quản vừa hô to.
Bên dưới đồng loạt văn võ bá quan đều quỳ xuống tung hô:
_ Ngô hoàng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!
Sau buổi chầu sớm đầy căng thẳng, các vị mệnh quan triều đình nhanh chóng rời khỏi Đại điện để về lo công việc của mình. Vừa đi họ vừa bàn tán đủ thứ chuyện, đa phần là những vấn đề triều chính họ và Hoàng thượng cùng thương nghị. Trong đó vấn đề giao thương với người phương Tây cuối cùng cũng đã được duyệt. Theo đó, Lễ bộ sẽ thay mặt Hoàng thượng viết thư phúc đáp lại thư của Nữ hoàng xứ Donlish về việc sẽ đồng ý cho họ giao thương hàng hóa. Bước đầu triều đình chỉ cho họ được phép tự do đi lại trong khu vực năm thành trì lớn nhỏ của vùng Tây Thủy, trong đó bao gồm các thành thuộc Trì quốc cũ, chủ yếu tại Ngọc Hải Nam thành để giao thương hàng hóa với cả Tân Thục. Ngọc Hải Nam thành là một thành trì nằm phía Tây Nam của Tân Thục và nằm dọc theo con sông Xuyên Tình, một con sông lớn bắt nguồn từ nước Tụ Thủy chảy vào Thục quốc. Các quan viên địa phương sẽ giám sát mọi hoạt động của người phương Tây tại khu vực mình quản lý mỗi tháng báo về triều đình một lần để xem xét việc có nên nới lỏng việc đi lại hay buộc họ rời khỏi Tân Thục.
Đa phần các quan trong triều đều tỏ ý lo ngại. Song trước lý lẽ của Phúc Tuần họ quả thực không làm gì được mà đành "trơ mắt" nhìn Định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duyen-nhu-mong-thien-nhai-cong-minh-nguyet/1681009/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.