Trong mộng ta thấy mình ngồi dưới ngọn đèn trong một gian phòng, trước mặt bày ra một thế cờ, trước mắt ta giống như bị che phủ bởi một tầng sương mù, không thể thấy rõ ván cờ, không thể thấy rõ người đang ngồi đối diện cùng ta chơi cờ, trong lòng ta đã biết, ta thua rồi. Ta chợt thốt lên: “Ta lại thua rồi, không biết đời này có thể thắng được ngươi một ván hay không.” Hoa nến bập bùng vang lên, ánh sáng cũng đã lờ mờ xuyên qua song cửa sổ giấy bên cạnh. Người đối diện phất tay tắt ngọn nến, đẩy khung cửa sổ ra, nắng sớm chợt ùa vào. Trong chớp mắt ta lại đứng ở một chỗ trong sân. Sương mù lất phất, thứ gì cũng không thể thấy rõ, cả khoảng sân này đối với ta dường như rất quen thuộc. phía trước ta là một cái ao nước, đóa thuỷ tiên (*hoa súng) trong ao vừa mới bung ra vành lá tròn, bên bờ ao có mấy khối đá Thái Hồ (*loại đá thường dùng để làm hòn non bộ),hai gốc chuối. Bên kia bờ ao có một cái đình, trên thạch bàn trong đình có khắc bàn cờ. Lúc này hẳn là mùa xuân, hương hoa mộc hương hòa vào lớp sương mai thấm vào lòng người, trên tường viện là những khóm mộc hương uốn lượn chằn chịt nở đầy hoa trên cành che kín cả một góc.
Hắn đứng ngay bên cạnh ta, phía sau ta, chính là khung cửa sổ giấy khi nãy.
Ta nói với hắn: “Vào lúc sương sớm mỏng manh, gió xuân thổi đến thật đúng lúc.” Khuôn mặt người nọ dường như đang nở nụ cười, ta lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duyen-no-dao-hoa-dao-hoa-trai/928566/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.