19
Hai tháng sau, tại cuộc họp hội đồng quản trị.
Khi Diệp Thần Phong nhìn thấy tôi bước vào cùng với anh trai của anh ta, ánh mắt anh ta mở to đầy kinh ngạc, không thể tin nổi.
Khi tôi lấy ra một xấp hợp đồng trao đổi lợi ích mà anh ta đã ký với các cổ đông nhỏ, đôi mắt anh ta đỏ rực.
Đỏ đến mức như sắp rỉ máu.
Thật ra, bản thân những hợp đồng đó không đủ để đánh bại anh ta hoàn toàn.
Nhưng việc tôi đứng bên cạnh anh trai của anh ta đã khiến anh ta đánh mất chút ý chí cuối cùng.
Suốt cả cuộc họp, anh ta lặng lẽ dõi theo tôi, ánh mắt đầy bi thương và tuyệt vọng.
Giống như một con rối gỗ không còn chút sinh khí nào.
Lần này, cuối cùng anh ta cũng nhận ra:
Giữa tôi và anh ta, mãi mãi, vĩnh viễn không thể nào quay lại được nữa.
...
Tối hôm đó, tôi lên chuyến bay đến vùng Tây Bắc.
Đó là bộ phim mà đạo diễn đã giới thiệu, do thầy của anh ấy chỉ đạo.
Bộ phim lấy bối cảnh về các giáo viên vùng nông thôn Tây Bắc, đòi hỏi phải sống và ăn uống cùng với bọn trẻ trong điều kiện vô cùng khắc nghiệt.
Không nhằm mục đích thương mại, chỉ để lưu giữ giá trị tinh thần.
Khi đạo diễn kể với tôi, anh ấy có vẻ do dự. Nhưng tôi lập tức đồng ý.
Tôi chỉ yêu cầu một điều duy nhất:
Giữ kín thông tin về tôi.
~Truyện được đăng bởi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duyen-tan-nhu-may-tan-le-chi-khi-thuy-thuy/1182630/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.