Edit: Tiểu Ngạn Beta: Vi Vi “Rào rào rào” tiếng nước từ trong phòng tắm truyền ra, Triệu Thừa Dư cảm thấy độ ấm trong phòng tăng lên không ít, nhịn không được lại dời tầm mắt về phía bức tường phòng tắm kia. Vì dán giấy mà vách tường trở thành màu hồng nhạt, dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của cậu, không có nở hoa, cũng không biết thành trong suốt…
Triệu Thừa Dư hít thở sâu mấy lần, cuối cùng cũng có thể điều chỉnh tiếng hít thở của mình tương đối tự nhiên. Quay đầu, dính chặt mắt vào màn hình TV, lắc đầu bật cười.
Trong cả đời cậu, hôm nay lần đầu tiên cảm nhận sâu sắc, cái gì gọi là đứng ngồi không yên…Được rồi, rất nhiều rất nhiều cái lần đầu tiên buồn bực, lúng túng của cậu đều thua trong tay Cố Hàm Ninh, hơn nữa, ngọt như đường…
Lúc Cố Hàm Ninh từ trong phòng tắm đi ra, liền thấy Triệu Thừa Dư dựa lưng vào thành giường, cau mày có chút nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình TV. Miệng cô cong lên, tầm mắt từ trên mặt Triệu Thừa Dư, chuyển sang quảng cáo đang được chiếu sau khi bản tin kết thúc, hơi hơi nhíu mày, ánh mắt tràn đầy không hiểu.
Chẳng lẽ xem quảng cáo cũng có thể ưu quốc ưu dân (buồn vì dân vì nước)? Hay là bởi vậy cậu đang tự hỏi vấn đề trọng đại của cuộc sống?
Cố Hàm Ninh mím môi cười, xoay người mở tủ quần áo trên hành lang ra, xoay người lấy máy sấy tóc từ bên trong ra.
Tiếng mở cửa tủ quần áo nhè nhàng, khiến Triệu Thừa Dư xoay người lại, cậu vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duyen-toi-la-anh/2622675/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.