Ngoài cửa lớp, Nam lặng lẽ đứng dựa vào tường, tay áp mạnh vào tim ngăn từng cơn đau quặn lên, bóng dáng cao dong dỏng, mái tóc nâu sậm, đôi mắt đen láy buồn nhưng lạnh, sống mũi ạnh mẽ, đôi môi mỏng nhẹ như cánh đào khẽ run lên ngăn những giọt nước mắt thật khiến người ta đau lòng, mấy đứa con gái gần đó cứ ngẩn ra nhìn cậu, nếu không kìm lại thì cũng sẽ bị cậu làm cho bật khóc…
Renggggg…. – tiếng chuông báo vào lớp vang lên gắt gỏng.
– đi đó! – hắn nắm bím tóc của nó nhăn nhó.
– không tiễn!- nó xua xua tay, miệng vẫn còn bận tám với My.
*chót* – hắn cúi xuống hôn nhanh vào má nó làm nó đứng hình 5 giây.
– ơ.. – nó chỏ tay về phía hắn nhưng chỉ còn thấy tấm lưng vững chắc của hắn, hắn đút tay vào túi nghễnh ngãng đi ra đúng chất một tên nhà giàu rồi chợt quay lưng lại cười thật tươi với nó, chân vẫn bước lùi, nó hơi đỏ mặt quay đi, hắn thiếu chút tức điên nhưng thấy đôi má khẽ đỏ lên của nó thì ngay lập tức vui vẻ mà rời đi, hắn vút qua Nam lạnh lùng như cậu không hề tồn tại…
– đừng quá tự tin! – Nam khẽ nhếch môi.
– hừm.. – hắn không quay mặt lại nhưng môi khẽ nhếch nhẹ lên.
Nam thất thiểu bước vào lớp ngồi phịch vào chỗ, nó theo phản xạ tự nhiên mà quay xuống trêu đùa.
– tối qua làm việc khuya dữ! giờ này mới đến ha!-nó tít mắt bông đùa.
– sắp đến noel rồi nhỉ?-Nam ngồi dựa lưng vào tường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/e-nho-toc-bim/335460/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.