Buổi tối Nghiêm Đường về nhà, dì Trương còn chưa rời đi, đang vui vẻ xem Cậu Bé Bọt Biển cùng Ngải Bảo.
Dì rửa táo rồi cắt miếng để lên bàn, Ngải Bảo cầm một miếng nhấm nháp, đôi mắt tập trung vào màn hình TV.
“Hôm nay Ngải Bảo ho khan.” Dì Trương thấy Nghiêm Đường thì đứng dậy.
Trong bữa tiệc, Nghiêm Đường mời rượu một vòng, mùi rượu trên người hơi nồng. Anh gật đầu: “Dì vất vả rồi, vẫn chờ đến tận tám giờ, dì về nghỉ ngơi đi.”
Dì Trương xua tay: “Dì nhàn rỗi không có việc gì, không sao cả.” Sau đó bổ sung, “Ngải Bảo tắm xong, chơi một lát rồi đi ngủ là được.”
Nói xong, dì thấy Ngải Bảo mở to mắt nhìn về phía mình và Nghiêm Đường, không khác con chuột nghe lén chuyện nhà chủ nhân là bao, không nhịn được bật cười.
“Ngải Bảo, dì về đây!” Dì Trương đeo túi rồi vẫy tay với Ngải Bảo.
Nghiêm Đường đi về phía sofa: “Ngải Bảo, tạm biệt dì đi.”
Ngải Bảo nhìn Nghiêm Đường, rồi quay sang dì Trương, tròng mắt chuyển động như thể phân biệt hai người một lần nữa.
Hiện giờ em đã quen với dì Trương, không câu nệ như hồi mới gặp nữa, tay nhỏ giơ miếng táo quơ qua quơ lại.
“Con chào dì Trương…” Giọng nhỏ nhẹ yếu mềm.
Dì Trương đáp lại hai tiếng, rời đi với nét mặt tươi cười.
Nghiêm Đường ngồi xuống cạnh Ngải Bảo: “Ngải Bảo, em thích dì Trương không?”
Từ camera, dì Trương đúng như Nghiêm Đường suy đoán, vừa dịu dàng vừa kiên nhẫn, Nghiêm Đường tương đối hài lòng.
Hôm nay Ngải Bảo mặc một chiếc áo lông vũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-ay-biet-bay-du-du/2761617/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.