Sau đó, cả đêm không còn động tĩnh gì nữa. Tất cả những chú mèo đều nhắm mắt lại. … Sau khi hoạt động kết thúc, Nghiêm Đường dẫn Ngải Bảo đi ăn KFC rồi về nhà. Gần Cung Thiếu nhi có một cửa hàng McDonald’s, Nghiêm Đường nghĩ KFC và McDonald’s không khác nhau lắm nên định dẫn Ngải Bảo đến đó. Nhưng Ngải Bảo lại không thích McDonald’s. Nghiêm Đường hỏi Ngải Bảo tại sao. Ngải Bảo đáp: “Cái màu vàng đó giống cái mông.” Em chỉ vào biểu tượng “M” to tướng ở cửa McDonald’s, chớp mắt. Nghiêm Đường nhìn chữ “M”, trầm ngâm một lúc, anh nhớ đến bài thơ “đau mông” của Ngải Bảo, thấy em nói có lý. Vì vậy, họ quyết định lái xe đi ăn KFC. Ngải Bảo không giống những đứa trẻ khác, em không thích hamburger, cũng không thích kem, em chỉ thích ăn cánh gà, ví dụ như cánh gà cay và cánh gà nướng New Orleans. Nghiêm Đường xem em ăn đến mức tay và miệng bóng nhẫy, bàn tay mũm mĩm cầm cốc Coca, ăn ngon lành, có vẻ rất hài lòng. Sau khi lau sạch tay và miệng cho Ngải Bảo, Nghiêm Đường “đóng gói” Ngải Bảo đã ăn uống no say lên xe, hai người về nhà an toàn. Cuối tuần dì Trương không đến, trong nhà chỉ có Nghiêm Đường và Ngải Bảo. Như thường lệ, sau khi ăn tối, Nghiêm Đường và Ngải Bảo sẽ đi dạo. Nhưng hôm nay, vừa về đến nhà, Ngải Bảo đã ủ rũ, nằm trên ghế sofa không nói một lời. Nghiêm Đường hỏi em làm sao vậy? Ngải Bảo nằm trên ghế sofa, tay xoa bụng, nhìn Nghiêm Đường với vẻ mặt tủi thân: “Bụng em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-ay-biet-bay-du-du/2761625/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.