Laszlo Sợ Bóng tối. … “Giữa chúng ta còn cần điều kiện gì hay sao?” Hứa Tranh Thâm cười tủm tỉm. Anh ta chống cằm nhìn Nghiêm Đường, ánh mắt tràn ngập tình yêu nóng bỏng. Nghiêm Đường nhìn anh ta bằng vẻ mặt lạnh lùng. “Nói cũng đúng.” Nghiêm Đường nói, “Dù sao Tổng giám đốc Hứa là một kẻ điên chỉ toàn nói dối, bàn điều kiện gì chứ.” Hứa Tranh Thâm nghe thấy từ “kẻ điên” của Nghiêm Đường, bàn tay nổi gân xanh không kiểm soát được co rút mấy lần. Nhưng Hứa Tranh Thâm không hề tức giận, Nghiêm Đường nói gì anh ta cũng vui vẻ chấp nhận. “Anh Nghiêm, muốn tôi cung cấp thông tin này cho anh rất đơn giản.” Hứa Tranh Thâm cười nói. “Anh biết đấy, trước giờ tôi là người rất dễ thỏa mãn.” Hứa Tranh Thâm nháy mắt với Nghiêm Đường, giọng điệu mập mờ, “Chỉ cần… anh làm với tôi một chuyện mà tôi luôn muốn làm… là được.” Sắc mặt Nghiêm Đường hơi trầm xuống. Cảnh tượng năm đó nhìn thấy Hứa Tranh Thâm cầm đồ lót của mình trong nhà vệ sinh… lại một lần nữa hiện lên trước mắt Nghiêm Đường. Hứa Tranh Thâm cười với Nghiêm Đường. Chuyện anh ta luôn muốn làm với Nghiêm Đường, lẽ nào Nghiêm Đường lại không biết? Chẳng qua là lên giường với anh ta. Cho dù buổi trưa ăn ít thế nào đi nữa, Nghiêm Đường vẫn cảm thấy mình có thể nôn ra cả bữa cơm tối hôm qua. Nghiêm Đường lại niệm tên Ngải Bảo trong lòng. Đợi anh dịu đi một chút, Nghiêm Đường nhìn thẳng Hứa Tranh Thâm, không đồng ý cũng không từ chối. Anh nói với giọng điệu chế nhạo:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-ay-biet-bay-du-du/2761727/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.