Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, Sư Nam vẫn còn mơ màng như ở trong sương mù.
Cậu không biết gì về chuyện xảy ra tối qua, thậm chí còn chẳng nhớ nổi Quý Vãn Tu đến từ lúc nào. Cậu bực bội đưa tay vò tóc, vô tình đánh thức người đang say ngủ bên cạnh.
Quý Vãn Tu ngáp một cái, ngồi dậy từ trên giường rồi cúi xuống xoa cằm Sư Nam lên.
"Dậy rồi à? Tối qua, có người chỉ mới một ly rượu vang đã chẳng biết trời trăng gì rồi."
Sư Nam dụi dụi vào anh như chú mèo nhỏ cọ vào chân chủ, lúng búng hỏi: "Thật hả anh?"
Quý Vãn Tu bật cười, đưa tay xoa rối mái tóc của cậu.
Hôm nay là thứ bảy, Sư Nam đã hẹn trước với Lộ Thất đi uống trà sữa, nên không ngủ nướng nữa, vội vàng dậy chuẩn bị.
Dạo này trời hơi ấm lên một chút, Sư Nam liền cởi bỏ chiếc áo khoác phao dày cộp và bắt đầu thử mấy bộ quần áo đẹp mắt.
Khi chuẩn bị ra ngoài, Quý Vãn Tu nhìn bộ đồ cậu đang mặc mà không khỏi chau mày, lộ rõ vẻ không hài lòng.
Sư Nam mặc một chiếc áo len màu trắng sữa rộng rãi, hai bên có họa tiết kiểu dây thừng chạy dọc, vạt áo được nhét lỏng vào chiếc váy, trông vừa tươi tắn vừa đáng yêu.
Chiếc váy cũng rất ngọt ngào, là kiểu váy ngắn caro màu xanh lá đậm, vừa không quá đơn điệu, mà cũng không bị lệch tông.
Bên dưới váy là một đôi tất giả chân da cực kỳ giống thật, giống đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-ay-sao-lai-dang-yeu-the-nhi/2707284/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.