Để cho bữa sủi cảo có thể hoàn thành một cách đàng hoàng, Thịnh Văn Ngôn đành ra khỏi nhà bếp.
Triệu Thuận Từ và Thẩm Vân Nghê, hai người với hai luồng suy nghĩ tâm trạng khác nhau cùng xem show trên TV, Thịnh Văn Ngôn chỉnh lại biểu cảm rồi ra trò chuyện với bà.
Sau khi nhà bếp vắng bóng cô, tốc độ làm sủi cảo của Thẩm Tại nhanh hơn rất nhiều, hết một tập show truyền hình thì sủi cảo cũng đã ra lò.
“Ăn được rồi đó, mọi người đến đây đi.” Không lâu sau, Thẩm Tại đi ra.
Khi nãy anh vừa chuẩn bị nhân vừa gói sủi cảo, Thịnh Văn Ngôn sợ lấm bẩn quần áo nên giúp anh đeo tạp dề, Thẩm Tại không tháo xuống, cứ để như vậy đi ra. Đây là lần đầu tiên Thẩm Vân Nghê nhìn thấy hình ảnh này, hơi trố mắt ra nhìn. Mặc dù không cam lòng nhưng vẫn có khoảnh khắc thấy nể phục Thịnh Văn Ngôn.
“Tới đây!” Thịnh Văn Ngôn kéo Triệu Thuận Từ đi tới, “Dì đừng chê nha, mặc dù sủi cảo của sếp Thẩm nhìn không đẹp nhưng lại ngon lắm đấy ạ.”
Thẩm Tại nhìn cô: “Lại còn chê nữa chứ.”
“Không phải chê ~ em khen mà, anh nghe hết cả câu đi chứ.”
Thẩm Tại cười, bưng nồi sủi cảo đã nấu chín ra, ngồi xuống bàn cùng ăn với mọi người. Mặc dù miếng sủi cảo có hình thù kì lạ nhưng bởi vì là lần thứ hai gói nên nhìn vẫn đẹp hơn lần trước.
Triệu Thuận Từ thở dài nói: “Qua mấy năm rồi mẹ mới lại được ăn đồ con làm đó.”
Thẩm Vân Nghê: “Hả? Lúc trước chú từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-chi-thich-mat-cua-anh/2286165/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.