Sắc trời dần tối, đèn đường dành cho người đi bộ cũng bật sáng. Đèn đỏ, đèn vàng hòa trộn vào nhau, giống như biến cả con đường thành thế giới trong truyện manga. Khi đi trên đường, người ta có cảm giác như lạc vào bộ phim Spirited Away.
Nhưng Thịnh Văn Ngôn không thể nào ghé vào bất cứ đâu nữa. Bởi vì giày cạ vào gót chân không thoải mái, cô theo Thẩm Tại đi ra khỏi con đường này, đón xe trở về khách sạn.
Rửa mặt xong lại thay quần áo ngủ, cô vừa định nằm xuống nghỉ ngơi thì chuông cửa reo lên. Thịnh Văn Ngôn đành phải leo xuống giường, đi mở cửa.
“Em ngủ rồi à?” Thẩm Tại đứng ngoài cửa, vẫn còn mặc quần áo như khi nãy, nghĩa là chưa tắm rửa.
Thịnh Văn Ngôn ngáp một cái, nhún vai đưa tay: “Chứ gì nữa. Anh đánh thức tôi dậy, bồi thường phí tổn thất tinh thần đi.”
Thẩm Tại cười, treo thứ mình đang cầm lên cổ tay cô, “Đền bù cho em này.”
“Cái gì đây?” Thịnh Văn Ngôn kéo túi ra, thấy ở trong có một cái hộp giày: “Giày hả? Đâu ra vậy?”
“Anh vừa mua.” Thẩm Tại nói, “Hai ngày nữa cần phải đi thị sát, đi bộ nhiều lắm. Em đừng mang mấy đôi giày cao gót kia nữa.”
Mới mua… Anh vừa về khách sạn với cô mà. Nghĩa là đưa cô về rồi lại đi ra ngoài? Hèn gì Thẩm Tại chưa thay quần áo.
Thịnh Văn Ngôn ậm ừ: “Phải mang giày cao gót mới hợp với quần áo.”
Thẩm Tại nhìn cô, nói: “Gót chân bị cà trầy da rồi mà em còn quan tâm hợp không hợp à?”
“Tại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-chi-thich-mat-cua-anh/2286185/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.