... Nào những kí ức ngày xưa ơi , ngủ ngoan nhé . Bi lụy đủ rồi , sáng mai vẫn thế , trời vẫn nắng đẹp , không ai có thể đưa bạn ra khỏi bi lụy do chính bạn tạo ra , ngoài bạn ...
Cô thức dậy . Trời nắng đẹp . Từng tia nắng xuyên qua tấm cửa kính trong veo ùa vào căn gác nhỏ đơn sơ . Nắng nhẹ , tiếng chim hót ríu rít , tiếng gió thổi rì rào dễ chịu . Một buổi sớm mùa hè đầy nhiệt huyết bắt đầu . Ngày hôm qua cũng chỉ là quá khứ ...
Ở đây , tuyết đã tan tự lúc nào , hoa oải hương ngợp trời , ánh nắng sao mà ấm áp , gió thổi mây bay , trong lòng ào ạt kỉ niệm , em nhớ anh ...
" Anh thực xấu nhé , hứa mà không giữ lời . Anh đã nói sau mười hai năm chờ đợi , ta sẽ tay cầm tay nhau đi vào lễ đường nhé , lúc đó , tiếng chuông đồng sẽ ngân nga nha ... Em sẽ là vợ anh , anh sẽ là chồng em , là người mà em yêu nhất trên đời nhé , thế mà anh đến muộn , đã vậy còn thất hứa , đi mãi không về nữa cơ ... "
Mia tay ôm một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt được gấp ngay ngắn , giọt nước mắt tuôn rơi lã chã sau những lời nói ấy .
" Anh nói anh sẽ luôn bên cạnh em , thế mà ... "
Cơn gió mùa hè nhẹ nhàng hong khô giọt nước mắt ấy . Mọi chuyện chẳng thể nào là mơ nữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-chon-co-don/520967/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.