Trong đầu của nó như trống rỗng, nó chả còn suy nghĩ gì cả. Nó nhìn thẳng vào đôi mắt của hắn, đôi mắt mang sự tức giận và đau buồn, ko còn vẻ lạnh lùng lúc gặp lại, ko còn sự vui vẻ của lần đầu tiên. Dòng kí ức vui tươi tràn ngập trong đầu nó. Từ những lần gặp nhau, từ những sự chăm sóc yêu thương của hắn với nó. Cho đến... đến những bức ảnh phá tan niềm tin, hi vọng của nó. Những ngày suy sụp, những ngày tháng đau khổ mà hắn để nó phải gánh chịu. Đúng người đàn ông này chính là người đã làm cho nó đau khổ tột cùng. Lúc nó suy sụp nhất, chính là lúc mà anh bước đến, yêu thương, chăm sóc nó. Nó quyết định rồi, kí ức hả? Tình yêu? Niềm tin? Hi vọng? Đau buồn? Quên hết đi. Nó mấp máy:
- Kuro!
Hắn trong tâm trạng tức giận và nặng nề. Hắn bt, dù hắn có làm gì đi nữa thì những chuyện quá khứ, những hiểu lầm sẽ ko thể nào thay đổi đc gì. Vì trong nó, hắn đã đánh mất niềm tin yêu hi vọng của nó rồi. Nhưng, nó gọi tên hắn sao? Nghĩa là sao? Nghĩa là nó chọn hắn ư? Hắn vẫn còn cơ hội để yêu hắn ư? Nó yêu hắn ư? Hắn xúc động:
- Misuzi, anh bt em vẫn còn yêu anh mà, anh bt em vẫn còn quan tâm anh mà, anh bt.....
Nó chặn họng:
- Ko, anh sai rồi. Kuro, chúng ta kết thúc rồi! Tôi ko muốn dây dưa với anh nữa. Người mà tôi muốn ở bên cạnh bây giờ là Lucifer, ko phải anh!
Anh đang từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-chon-toi-hay-chon-han/2217869/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.