Trước khi lên xe, Khấu Hưởng nhắn tin cho Khấu Sâm, nói với ông quyết định của mình.
Tĩnh dưỡng một khoảng thời gian dài, hiện tại Khấu Sâm gần như đã khôi phục được năng lực tư duy và hành động, nếu Khấu Hưởng đã quyết định gánh vác công việc ở công ty, tiếp nhận gánh nặng trên vai ông, đương nhiên ông rất vui vẻ, hôm nào tâm trạng cũng rất thoải mái, kiên trì làm trị liệu, tính tình cũng không còn nóng nảy mà tốt lên rất nhiều.
Cách hai ngày Khấu Hưởng sẽ đến đây, hai bố con bình thản trò chuyện tâm sự, cùng nhau tản bộ.
Khấu Sâm kinh ngạc trước sự thay đổi của Khấu Hưởng vào mấy năm nay, trong trí nhớ của ông, tên nhóc này luôn có bộ dáng phản nghịch ngang ngạnh, không chịu nghe lời, luôn đối nghịch, gây phiền phức, thậm chí còn không thèm nói một câu với ông.
Nhưng hiện tại, chàng trai trầm tĩnh mà chững chạc trước mặt, trên người toát ra khí chất thành thục làm Khấu Sâm nhất thời không kịp thích ứng kia, anh thật sự là Khấu Hưởng con ông ư?
Giống như trưởng thành trong một đêm.
Khấu Sâm không biết mấy năm nay anh đã trải qua những gì, tóm lại trong lòng ông rất áy náy, càng cảm thấy trước đây mình đối xử với anh quá tệ. Dù sao trên con đường trưởng thành, ông quan tâm anh quá ít, đến khi muốn bù đắp lại xảy ra tai nạn bất ngờ, làm hai bố con vòng đi vòng lại bỏ lỡ nhiều năm như vậy.
Đợi đến khi thời gian làm mọi thứ lắng đọng xuống, rốt cuộc hai bố con có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-co-nhieu-chieu-do-anh/1742224/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.