Khấu Sâm cũng không phải người bình thường có thể dễ dàng gặp được, mặc dù là con trai, cũng phải báo trước một tiếng. Khấu Hưởng đột ngột chạy tới như vậy, trợ lý chỉ có thể bất đắc dĩ nói với anh, Khấu Sâm đang mở một cuộc họp rất quan trọng, không thể quấy rầy, anh đành phải kiên nhẫn đợi ngoài hành lang gần hai mươi phút.
Cuối cùng phòng họp cũng mở ra, rất nhiều đàn ông mặc vest đi giày da từ bên trong bước ra, trong đó cũng bao gồm Khấu Sâm, nhưng trong nhóm trung niên, Khấu Sâm gần như là người có khí chất nổi bật nhất, người quá trung niên, gần tuổi xế chiều, dáng người lại không mập ra, khí phách hiên ngang.
Khấu Sâm nhìn thấy Khấu Hưởng, lập tức nói với đối tác bên cạnh: “Tôi còn có việc phải xử lý, không tiễn nhé.”
“Khấu tổng ngài cứ làm việc của mình đi.”
Khấu Sâm đi ngang qua người Khấu Hưởng, liếc anh một cái: “Đi với bố.”
Sau đó sải bước đến văn phòng của mình.
Khấu Hưởng đi theo, vào văn phòng, vô cùng tùy ý ngồi lên ghế xoay của bố, xoay một vòng, nhìn hết toàn bộ văn phòng.
Trên bàn chồng chất tài liệu, phía trên là bản báo cáo phân tích số liệu thị trường phức tạp, nhìn vào mà đau đầu. Cửa sổ sát đất bên cạnh, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể quan sát toàn bộ khung cảnh thành phố.
Khấu Hưởng tưởng tượng cảnh ông bố nhà mình đứng bên cửa sổ, trong tay bưng một ly trà nóng hổi, bễ nghễ nhìn vương quốc thương nghiệp của mình.
Cuộc sống như vậy, anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-co-nhieu-chieu-do-anh/1742245/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.